Thơ hay

Tổng hợp thơ 7 chữ hay, cảm xúc

5
bài thơ 7 chữ hay
Nội dung bài viết

Thơ 7 chữ được nhiều tác giả lựa chọn trong các sáng tác của mình. Khác với nhiều thể thơ khác, thể thơ này có luật gieo vần và làm thơ khác nhau. Theo The Poet, luật thơ đã tạo nên những bài thơ dạt dào cảm xúc và ý nghĩa trong thơ ca.

Thơ 7 chữ là thể thơ gì?

Thơ 7 chữ là thơ mỗi câu sẽ có 7 chữ. Các ngôn từ trong thơ sẽ do tác giả lựa chọn phù hợp với chủ đề của mình.

Luật thơ 7 chữ

Trong thơ 7 chữ, sẽ chia luật thơ làm hai loại đó là luật vần bằng và luật vần trắc. Câu số 1 và số 4 sẽ sử dụng luật bằng trắc giống nhau, còn câu số 2 và 3 áp dụng luật bằng trắc như nhau.

Cách ngắt nhịp thơ 7 chữ là 4/3 hoặc 3/4.

Cách làm thơ 7 chữ

Khi làm thơ 7 chữ phải tuân thủ số chữ có trong mỗi dòng. Bên cạnh đó, luật thơ này cũng được nghiêm cụ thể.

Cách gieo vần thơ 7 chữ như sau: Những tiếng 1, 3 và 5 trong câu thơ không cần tuân theo luật bằng trắc. Các tiếng còn lại 2, 4 và 6 nhất định phải tuân thủ theo luật.

Xem thêm video hướng dẫn để biết quy luật thơ 7 chữ:

Các bài thơ 7 chữ nổi tiếng về mẹ

Thơ 7 chữ về mẹ là các bài thơ chan chứa tình cảm của các tác giả dành cho mẹ của mình. Dưới đây là tổng hợp các bài thơ về mẹ hay, ý nghĩa.

Mẹ là tất cả (Tác giả: Lê Đình Vân)

Giữa cuộc đời nổi trôi nhớ mẹ hiền

Mẹ là tất cả…là tay tiên

Là xôi nếp một, thơm bông lúa

Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường

Suốt cả đời người luôn yêu thương

Quê nghèo một nắng với hai sương

Thân cò lặn lội bên bờ vắng

Cuộc sống gian nan khổ dặm trường

Thân yêu sao hai tiếng mẫu từ

Tình thương chảy mãi vẫn còn dư

Biển đông khó sánh được lòng mẹ

Non cao biết mấy kể cho vừa

Mấy chục năm trường sống nổi trôi

Hỏi sao không tóc bạc da mồi

Vết nhăn vết xếp thân còm cỏi

Thương quá là thương hỡi mẹ ơi.

Nhớ mẹ (Mami Vam)

Cơm nghèo mẹ nấu vậy mà ngon

Giọng nói thân thương mãi chẳng còn

Ước được sum vầy như thuở trước

Nụ cười ấm áp cõi lòng con.

 

Không màng đánh mất tuổi thanh xuân

Vất vả đắng cay mẹ đã từng…

Tất cả cho con không hoàn lại

Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng.

Tình mẹ (Tác giả: Trần Hiếu)

Công lao dưỡng dục lớn nhường nào

Hiếu tử cho rằng trả hết sao

Được mẹ chăm lo là diễm phúc

Ân tình có thể sánh trời cao

Muôn ngàn vất vả những chăm lo

Mỗi bước con đi duỗi mắt dò

Chẳng quản ngày đêm bao khó nhọc

Tình thương của mẹ thật vô bờ

Nặng gánh oằn vai đã bấy lâu

Dù cho nắng dãi với mưa dầu

Bà chìm bảy nổi thân rời rã

Một nắng hai sương bạc mái đầu

Lắm lúc âu sầu thức trắng đêm

Đau thương nặng gánh trĩu vai mềm

Bao năm khắc khoải thân tàn tạ

Bởi lẽ chưa từng giấc ngủ êm.

Thơ 6 chữ cũng có nhiều bài thơ về cha mẹ giàu cảm xúc. Những dòng thơ thể hiện rõ tình cảm cho đấng sinh thành được các tác giả gửi tặng bạn đọc.

Mẹ (Tác giả: Hạnh Ngọc)

Trải cuộc đời nặng những lo toan

Vầng trán rộng hằn sâu vất vả

Gió sương ngang bạc màu tóc mẹ

Tháng năm dài trăng khuyết lưng cong.

 

Gió vô tình lay ngọn lửa hồng

Thân cò lả bay qua giông tố

Quãng đường xưa vượt ngàn gian khổ

Ghép vụn lành để ấp yêu con.

 

Ánh dương tà dần xuống đầu non

Lo đêm đông lạnh tràn ngõ vắng

Sợ bấc phủ nếp nhà trầm lặng

Sợ mây che khuất dạng trăng ngà.

 

Mong an lành trên khắp gần xa

Chữ cù lao chưa tròn ân trả

Biển bao la tạc lòng ghi dạ

Nghĩa một đời nguyện khắc tim con.

Mẹ ơi (Tác giả: Dương Tuấn)

Tôi sống tha hương giữa xứ người

Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi

Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm

Lầm lũi cô đơn ít nói cười.

 

Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời

Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi

Mẹ ơi! Chi mẹ là duy nhất

Mẹ là niềm vui… ánh mặt trời.

 

Rồi một ngày kia u ám mây

Trời buồn than khóc với cỏ cây

Mẹ tôi đi mãi không về nữa

Đất lạnh hoang tàn… mẹ nằm đây.

 

Mẹ đánh lòng sao… bỏ lại con

Ra đi trong lúc tuổi còn son

Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn

Mẹ đánh lòng sao… nỡ bỏ con?

 

Con giờ tang tóc một màu mây

Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày

Bạn bè thân hữu dăm ba đứa

Ai hiểu được lòng con đắng cay?

Thơ 7 chữ hay về cha

Nhắc đến các bài thơ 7 chữ hay không thể bỏ qua chủ đề thơ về cha. Đây là những bài thơ chứa đựng nỗi niềm của các tác giả dành cho người cha thân yêu.

Cha yêu (Tác giả: Dai Thang Vo)

Đôi dòng chữ nhỏ viết về cha

Cảm xúc trào dâng chợt vỡ òa

Mãi mãi người luôn là bóng cả

Che đàn trẻ nhỏ trước phong ba.

 

Trở ngược thời gian tuổi đến trường

Cha dồn tất cả mọi tình thương

Uốn từng nét chữ, rèn nhân cách

Truyền lại niềm tin, chí tự cường.

 

Xã hội muôn màu, lắm thị phi

Quyền cao, chức trọng có là gì

Vì con, người trọn đời bình dị

Quyết chỉ con mình, gắng bước đi.

 

Ấm áp tình cha tựa Thái Dương

Sáng như Bắc Đẩu giữa đêm trường

Con nguyện khắc mai lời cha dạy

Người vẫn bên con mọi nẻo đường.

bài thơ 7 chữHình ảnh cha con giản dị, gần gũi đầy tình cảm

Nhớ cha (Tác giả: Chu Hà)

Gối mộng đêm thâu sầu đẫm lệ

Chập chờn ẩn hiện thấy cha về

Đèn trăng héo hắt len song vắng

Soi chốn tình xưa giấc tỉnh, mê.

 

Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca

Vui xuân an lạc khắp nhà nhà

Bỗng đâu chinh chiến gây tang tóc

Mẹ gánh gồng con, cha cõng bà.

 

Bỏ xứ, rời quê từ dạo ấy

Đầm đìa không ngớt lệ xót xa

Một sáng mùa đông không thức nữa

Bà đi, cha vỡ tiếng khóc òa.

 

Rồi chiến tranh tàn, năm tháng qua

Ngỡ đâu sum họp, hóa chia lìa

Quê nhà mãi ngóng nơi biên tái

Mòn mỏi thương con, chiếc bóng già.

 

Lại thấy quay về dưới mái hiên

Nhà xưa quạnh quẽ vắng cha hiền

Con khóc trong mơ vang tiếng vọng

Im lìm nắng xế xót tình riêng.

 

Rượu rót, cờ bay đợi bác Hương

Hoành xa tiếp giá đậu bên đường

Tháng ngày biệt dạng không tin nhạn

Vườn cũ vướng sầu cỏ mọc hoang.

 

Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi

Từ nay con biết gặp cha đâu?

Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ

Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu.

Những bài thơ 7 chữ về ông bà

Ông bà luôn là người dành tình cảm đặc biệt cho con cháu của mình. Thơ 7 chữ về ông bà là những bài thơ ghi lại hình ảnh gần gũi, giản dị của ông bà trong mắt cháu của mình.

Ông bà ngoại (Tác giả: Chưa rõ)

Thôi thế từ đây đã mất rồi

Ông bà yêu kính của lòng tôi

Từ đây tất cả là dĩ vãng

Số kiếp lạc loài tôi vẫn mang

Thôi nhé từ đây còn đâu nữa

Tình thân mái ấm thuở còn thơ

Đời trôi sao nỡ mang đi mất

Tình thân quý nhất của đời tôi

Thôi nhé từ đây hết dịp mong

Về thăm cũng ngoại hóng xuân sau

Lòng tôi như nghẹn bao buồn tủi

Ngoại ở suối vàng có gì vui?

Thôi thế từ đây đã chôn vùi

Hình hài yêu dấu ngoài của tôi

Tình thân như đã vào cát bụi

Chẳng khóc mà sao vẫn ngậm ngùi

Tôi muốn gào to, khóc thật to

Mong sao Chúa thấu nỗi lòng lo

Mong sao ngoài được yên giấc ngủ

Quên cõi trần ai rũ bụi trần.

Ông cháu (Tác giả: Vũ Quần Phương)

Cháu chạy tung tăng trong nắng hanh

Gió xuân ru mầm lá hiền lành

Ông ngồi trông cháu trông trời đất

Xao xuyến ngần xanh trên mạ xanh

Cháu biến ông thành con ngựa cưỡi

Ông thành tên lửa cháu giang bay

Túm tóc ông reo bừng cả má

Lại bắt ông làm ông rượu say

Ông giả làm say lăn xuống đất

Ngừng chơi, cháu chạy đến nâng ông

Ông hé mắt nhìn, không muốn dậy

Tình cháu làm say quá rượu nồng.

Những bài thơ 7 chữ tự sáng tác về thầy cô

Thầy cô luôn là những người lái đò đáng kính của các thế hệ học trò. Thơ 7 chữ về thầy cô là tuyển tập những bài thơ hay, cảm xúc của tác giả.

Lời trầm thầy tôi (Tác giả: Phạm Duy Cầu)

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi

Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi

Thương người bạn cũ, ân sâu nặng

Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi

Muốn được cho đi, thấy phải có

Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi

Cho không phải mất, tình muôn thuở

Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Bụi phấn xa rồi (Tác giả: Thái Mộng Trinh)

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn

Một mình thơ thẩn đi tìm lại

Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương

Này bàn ghế cũ, này hàng me

Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ

Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương!

Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm

Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!

Cuộc đời cũng tựa như trang sách

Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!

Nước mắt bây giờ để nhớ ai?

Buồn cho năm tháng hững hờ xa

Tìm đâu hình bóng còn vương lại?

Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!

Như còn đâu đây tiếng giảng bài

Từng trang giáo án vẫn còn nguyên

Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo

Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!

Thầy (Tác giả: Ngân Hoàng)

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng là bụi phấn

Mà lòng xao xuyến mãi không nguôi

Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi!

Lớp học trò đi, thầy ở lại

Mái chèo là những viên phấn trắng

Thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi dừng lại đừng trôi

Cho chúng con cúi đầu lần nữa

Gọi thầy với tất cả tin yêu.

Ân tình sâu nặng (Tác giả: Nguyễn Trung Dzũng)

Tri thức ngày xưa trở lại đây

Ân tình sâu nặng của cô thầy!

Người mang ánh sáng soi đời trẻ

Lại chuyến đò chiều sang bến đây

Đò đến vinh quang nơi đất lạ

Cám ơn người đã lái đò hay!

Ơn này trò mãi ghi trong dạ

Người đã giúp con vượt đắng cay!

bài thơ 7 chữ haybài thơ 7 chữ hayThầy cô là người lái đò thầm lặng

Đôi bạn (Tác giả: Chưa rõ)

Tôi nghèo mới rõ bạn bè đâu

Bạn hữu làm tôi lắm cảnh sầu

Mãi bạn cũng tôi tình bỏ suối

Hoài tôi với bạn nghĩa quăng cầu

Tôi về bạn đến tàn muôn chữ

Bạn bảo tôi cười nát những câu

Ảo não lòng tôi đành mất bạn

Đời tôi tiếng bạn chẳng nơi đầu.

Thơ bảy chữ về quê hương

Quê hương là nơi các tác giả sinh ra và lớn lên. Chính vì thế, nơi đây chứa đựng nhiều kỷ niệm quý giá về tuổi thơ của các nhà thơ. Bài thơ về quê hương sẽ vô cùng cảm xúc và ý nghĩa về làng quê Việt Nam.

Quê hương là chốn nghỉ (Tác giả: Nam Minh)

Giữa hồ một đóa sen hồng nhạt

Thì thào cơn gió, sóng lao xao

Có chú cá nhỏ đuôi quẩy nhẹ

Tô thắm trời xanh tiếng dạt dào.

 

Thiếu nữ cười duyên bên khóm trúc

Áo dài trong nắng dáng lung linh

Khẽ nhìn ngọc dung trời phiêu đãng

Ngàn năm vẫn mãi ánh bình minh.

 

Đồng quê hôm nay thanh bình quá

Không có loạn đả, không cười vui

Chỉ có trong tâm thanh thản lạ

Bình yên, hai chữ như thể thôi.

 

Đời người trôi theo dòng cuộc sống

Nay đây mai đó nghìn đắng cay

Nếu có một ngày lòng trống rỗng

Quê hương chốn nghỉ, chính là đây.

Đường về quê mẹ (Tác giả: Đoàn Văn Cừ)

U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân

Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần

Lại dẫn chúng tôi về nhận họ

Bên miền quê ngoại của hai thân

Tôi nhớ đi qua những rặng đề

Những dòng sông trắng lượn ven đê

Cồn xanh, bãi tía kê liên tiếp

Người xới cà, ngô rộn bốn bề

Thúng cắp bên hông, nón đội đầuKhuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu

Trông u chẳng khác thời con gái

Mắt sáng, môi hồng, má đỏ au

Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng

Đoàn người về ấp gánh khoai lang

Trời xanh cò trắng bay từng lớp

Xóm chợ lều phơi xác lá bàng

Tà áo nâu in giữa cánh đồng

Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng

Bóng u hay bóng người thôn nữ

Cúi nón mang đi cặp má hồng

Tơi đường làng gặp những người quen

Ai cũng quen u nết thảo hiền

Dẫu phải theo chồng thân phận gái

Đường về quê mẹ vẫn không quên.

Chiều trên sông quê (Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)

Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ

Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững hờ

Ngư lão kéo chài khua khua nước

Dẫu có một mình chẳng bơ vơ.

 

Xa xa đo đỏ nắng chiều xa

Lộp cộp cầu tre ngân khúc ca

Diều ai cất sáo du dương thế?

Đêm đã rớt rơi lối về nhà…

 

Quê hương ta đấy, thân thương quá!

Sông chảy về đâu sao cứ trôi?

Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội

Chừ đây quê hương, ta với tôi…

Tràng giang (Tác giả: Huy Cận)

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp

Con thuyền xuôi mái nước song song

Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả

Củi một cành khô lạc mấy dòng

Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu

Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều

Nắng xuống, trời lên sâu chót vót

Sông dài, trời rộng, bến cô liêu

Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng

Mênh mông không một, chuyến đò ngang

Không cầu gọi chút niềm thân mật

Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc

Chim nghiêng cánh nhỏ bóng chiều sa

Lòng quê dợn dợn vời con nước

Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Quê hương (Tác giả: Trúc Quỳnh)

Quê hương giản dị chẳng đâu xa

Bãi mía vườn rau với ruộng cà

Khóm trúc bờ đê chiều nhạt nắng

Dập dờn sóng lúa chạy la đà.

 

Quê hương mộc mạc chẳng kiêu sa

Mái lá đơn sơ dưới nắng tà

Khói tỏa lam chiều thơm gạo mới

Du dương tiếng gió hát ngân nga.

 

Quê hương sách sử đã in ra

Một dải cong cong khảm ngọc ngà

Núi đá chênh vênh bên biển lớn

Rừng xanh suối mát trải muôn hoa.

 

Quê hương êm ả những lời ca

Điệu bắc nam ai thật mặn mà

Xứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ Dạ

Ai nghe thấy tiếng cũng mơ ra.

 

Quê hương nhuộm đỏ bởi phù sa

Chín nhánh rồng bay tạo vóc ngà

Vựa lúa phì nhiêu xanh bát ngát

Đàn cò trắng lượn phía trời xa.

 

Quê hương mãi mãi ở trong ta

Dẫu có tha phương biệt mái nhà

Đất Tổ là gì ai cũng hiểu…

Như là… chỉ một mẹ và cha!

Thơ 7 chữ về tình yêu

Bài thơ 7 chữ về tình yêu là tuyển tập các sáng tác hay, ý nghĩa thể hiện tình cảm của tác giả. Có bài thơ mang cảm xúc buồn, có bài vui, nhìn chung nó là nỗi niềm của tác giả gửi gắm vào từng câu thơ.

Nhớ (Tác giả: Diệp Ly)

Đêm về nỗi nhớ lại lên ngôi

Nhớ lắm người ơi nhớ rã rời

Nhớ mắt nhớ môi bờ vai ấm

Nhớ sao là nhớ ngập hồn thôi.

 

Trăng trốn đâu rồi nơi đáy sông

Trăng hờn trăng tủi gió biết không?

Gió cứ theo mây về phương đó

Để trăng đơn lẻ xót xa lòng.

 

Muốn hỏi lục bình giữa dòng trôi

Về đâu ơi hỡi cuộc tình tôi

Sao không xuôi mãi về bên lở

Tấp bãi bồi chi để ngậm ngùi.

 

Muốn mượn sao trời soi bóng đêm

Tìm người kể tiếp chuyện tơ duyên

Mặc kệ biển dâu đời đen bạc

Tay nắm chặt tay thỏa ước nguyền.

Mãi yêu thương (Tác giả: Chưa rõ)

Đã nguyện bên em đến cuối đời

Cho dù thế sự có đầy vơi

Bao người ban tặng lời chúc phúc

Dẫu khó mai sau chẳng thể dời

Đi nhé em yêu trọn đường tình

Cho dù kiếp sống có điêu linh

Sắc cầm đôi lứa tròn duyên ước

Ta sẽ về nơi chốn thanh bình

Mặc cho mưa gió lạnh lùng bay

Yêu thương hai đứa vẫn đong đầy

Mong lần ước hẹn là sau cuối

Ân ái bên nhau suốt đêm ngày

Thương mến trao nhau mãi cứ đầy

Như rượu uống dần men rượu say

Gọi nhau thắm thiết “mình ơi” nhé

Mãi mãi yêu thương trọn kiếp này.

Tình yêu và nỗi nhớ (Tác giả: Chưa rõ)

Em chẳng bao giờ quên anh đâu

Bao đêm không ngủ mắt rưng sầu

Cứ tưởng rằng anh không trở lại

Thơ em viết mãi chẳng thành câu.

 

Em biết anh chẳng bỏ em đâu

Thư anh đã nói rõ đuôi đầu

Nên em vẫn đợi và vẫn đợi

Vì biết “người ta” chẳng quên đâu.

 

Em biết trầu xanh thương mến cau

Mong vôi về để đậm thêm màu

Thơ em sẽ không sầu đơn chiếc

Có anh về tiếp để thành câu.

 

Em chẳng bao giờ xa anh đâu

Hôm nay và mãi mãi về sau

Dẫu thơ là ảo nhưng tình thật

Em chẳng bao giờ hết yêu đâu.

 

Em biết trong ta còn có nhau

Dẫu người cuối bể kẻ giang đầu

Dăm câu thơ nhớ làm thêm nhớ

Chắc chẳng bao giờ quên được đâu.

 

Ta chẳng bao giờ xa nhau lâu

Chỉ mới vài giây đã nghe sầu

Một ngày không gặp là nghe nhớ

Trầu sẽ héo vì thương nhớ cau.

thơ 7 chữthơ 7 chữThơ 7 chữ về tình yêu đầy cảm xúc

Tình mất (Tác giả: Chưa rõ)

Có lẽ giấc mơ trôi qua rồi

Tình yêu ước ao xa tầm với

Tiếng nói trái tim phải lặng im

Hạnh phúc nụ cười đâu còn thấy!

Vắt vẻo niềm vui còn có mấy

Thẫn thờ cảm xúc tan biến đi

Đá sỏi khô cằn dòng suy nghĩ

Thơ viết dở dang một chuyện tình!

Mở mắt nhìn trông chẳng thấy hình

Nhắm mắt lắng nghe thì lệ rơi

Âm thanh thương nhớ vọng đau đớn

Than ôi than ôi tình đắng cay!

Tưởng rằng trái tim đã trao tay

Hiểu ra tâm hồn ôm khổ sầu

Gút lại chiều thẳng phá giấc ngủ

Cuộc đời vốn dĩ chẳng như mơ!

Người cũ (Tác giả: Diệp Ly)

Thời gian lặng lẽ cứ trôi xa

Kỷ niệm ban đầu chẳng phôi pha

Với anh em đã là người cũ

Sao vẫn đong đầy nhớ thiết tha.

 

Đêm trắng giọt sầu vương mắt môi

Len lén gọi thầm tên ấy thôi

Với anh em chỉ là người cũ

Nên mảnh tình chung vỡ nát rồi.

 

Ký ức theo về trong bóng đêm

Tiếng gió canh tàn tê buốt tim

Với anh em vẫn là người cũ

Làm sao bôi xóa được nỗi niềm.

 

Thu vắng gieo sầu trên lối xưa

Tình ta ướt đẫm giữa màn mưa

Với anh em mãi là người cũ

Suốt kiếp đành ôm mối duyên thừa.

Xem thêm: Thơ thả thính người yêu đỉnh cao, đôi khi khiến bạn phải bật cười

Thơ 7 chữ về mùa xuân

Hình ảnh thiên nhiên mùa xuân ấm áp, nhẹ nhàng luôn là chủ đề cho nhiều tác giả sáng tác. Dưới đây là các bài thơ 7 chữ về mùa xuân hay.

Xuân về (Tác giả: Chu Minh Khôi)

Trời mới ứng lên nắng trạng nguyên

Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên

Tháng giêng khép mắt cười e ấp

Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.

 

Chợ Tết gặp phiên đông thật đông

Đào phai chúm chím khóe môi hồng

Dăm ba thôn nữa về qua ngõ

Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.

 

Đã thấy hơi xuân trong gió may

Vương trên mái lá tiễn đông gầy

Nhà ai vừa quét tường vôi trắng

Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.

 

Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay

Dáng mơ thôn nữ ngấm men say

Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn

Em có sang tìm ta tối nay?

Gọi xuân (Tác giả: Tình Say)

Xuân đã thẹn thùng trong áo mới

Mơn man hơi thở của đất trời

E ấp nụ mai vàng chớm nở

Ngại ngùng chi chưa đến xuân ơi!

 

Ta đã chờ em trong nhớ thương

Đợi em trao lộc biếc xanh vườn

Xua đi giá lạnh đông già cỗi

Ngàn hoa khoe sắc ngát thơm hương.

 

Chẳng thể chờ em thêm phút giây

Xuân ơi hãy đến ngay đêm nay

Cho ta thôi mỏi mòn trông ngóng

Khao khát tình xuân men đắm say.

Mưa xuân (Tác giả: Nguyễn Bính)

Em là con gái trong khung cửi

Dệt lụa quanh năm với mẹ già

Lòng trẻ còn như cây lụa trắng

Mẹ già chưa bán chợ làng xa.

 

Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay

Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy

Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ

Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”.

 

Lòng thấy giăng tơ một mối tình

Em ngừng thoi lại giữa tay xinh

Hình như hai má em bừng đỏ

Có lẽ là em nghĩ đến anh.

 

Bốn bên hàng xóm đã lên đèn

Em ngứa bàn tay trước mái hiên

Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh

Thế nào anh ấy chả sang xem!

 

Em xin phép mẹ, vội vàng đi

Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe

Mưa bụi nên em không ướt áo

Thôn Đoài cách có một thôi đê.

 

Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm

Em mải tìm anh chả thiết xem

Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh

Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.

 

Chờ mãi anh sang anh chả sang

Thế mà hôm nọ hát bên làng

Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn

Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

 

Mình em lầm lụi trên đường về

Có ngắn gì đâu một dải đê!

Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt

Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya.

 

Em giận hờn anh cho đến sáng

Hôm sau mẹ hỏi hát trò gì

“Thưa u họ hát…” rồi em thấy

Nước mắt tràn ra, em ngoảnh đi.

 

Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay

Hoa xoan đã nát dưới chân giày

Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ

Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”.

 

Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày

Bao giờ em mới gặp anh đây?

Bao giờ chèo Đặng đi ngang ngõ

Để mẹ em rằng hát tối nay?

Chờ xuân (Tác giả: Trần Minh Đạo)

Khoảnh khắc mùa xuân đã đến gần

Mây bàng bạc vẫn ngủ lang thang

Cỏ hoa lấp lửng rời đông tiết

Chim én chưa về báo hiệu xuân

Đất nước mang hình tia chớp lửa

Đồng bào con rạn dấu chia phân

Từng cơn gió chướng đầy sinh khí

Rạo rực nàng xuân đến thật gần

Níu xuân (Tác giả: Khánh Mỹ Trần)

Thò tay níu lại, nhỏ xuân cười

Úi úi buông dùm… rách cụ ơi

Khổ cái già thêm đành trách phận

Buồn cho tuổi lớn chỉ than trời

Mai đào trước ngõ khoe màu thắm

Bưởi hạnh sau nhà rộ sắc tươi

Mỗi một ta ngồi hong ước tủi

Nhìn quanh chả thấy bóng ai vời.

Thơ 7 chữ 4 câu hay

Thơ 7 chữ 4 câu còn được biết đến với tên Thất ngôn tứ tuyệt. Đây là thể thơ quy định khắt khe về gieo vần và được nhiều thi nhân ứng dụng nhuần nhuyễn khi sáng tác.

Bạn có thể theo dõi nhiều bài thơ Thất ngôn tứ tuyệt đường luật hay tại đây:

 

Thơ 7 chữ 8 câu hay

Thơ 7 chữ 8 câu còn được biết đến với tên gọi Thất ngôn bát cú. Đây là thể thơ cổ, xuất hiện rất sớm từ thời Đường (nên thường gọi là Đường Luật).

Quy luật gieo vần ở thể thơ này cũng nghiêm ngặt như thất ngôn tứ tuyệt. Bạn có thể theo dõi nhiều bài thơ hay tại:

Kết luận

Thơ 7 chữ là tuyển tập các bài thơ hay với nhiều chủ đề trong cuộc sống. Khám phá các bài thơ 7 chữ hay sẽ làm cho người đọc thêm yêu đời.

0 ( 0 bình chọn )

Tìm Hiểu Lịch Sử Quận Cầu Giấy: Hành Trình Phát Triển và Di Sản Văn Hóa

https://timhieulichsuquancaugiay.edu.vn
Khám phá lịch sử quận Cầu Giấy qua các thời kỳ từ xưa đến nay. Tìm hiểu những di sản văn hóa, danh lam thắng cảnh và câu chuyện độc đáo giúp bạn hiểu sâu hơn về một phần lịch sử Hà Nội

Ý kiến bạn đọc (0)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết liên quan

Bài viết mới

Xem thêm