Blog

Phân tích ngắn gọn về Chuyện người con gái Nam Xương (Sơ đồ tư duy + 16 mẫu)

5
Phân tích ngắn gọn về Chuyện người con gái Nam Xương (Sơ đồ tư duy + 16 mẫu)

Top 16 bài Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương xuất sắc nhất do các bạn học sinh giỏi trên toàn quốc thực hiện, giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về những khổ đau, sự oan trái mà nhân vật Vũ Nương phải trải qua.

Bên cạnh đó, còn có những ý kiến hay, cách diễn đạt mở rộng về Chuyện người con gái Nam Xương để bạn đọc có thêm sự sống động trong bài văn của mình. Hãy cùng theo dõi bài viết dưới đây của timhieulichsuquancaugiay.edu.vn để nắm vững hơn về tác phẩm và tiến bộ hơn trong môn Văn 9.

Phân tích tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương

Bản đồ tư duy Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương

Bản đồ tư duy Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương

Dàn ý phân tích Chuyện người con gái Nam Xương

(1) Giới thiệu

Giới thiệu về tác giả Nguyễn Dữ và tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương.

(2) Phần nội dung chính

a. Cuộc sống của Vũ Nương sau khi lấy chồng là Trương Sinh

  • Vũ Nương là một phụ nữ dịu dàng, duyên dáng và có vẻ ngoài thanh tú.
  • Trong làng, có một chàng trai tên Trương Sinh đã đem lòng yêu mến nàng, và ông đã xin mẹ mình để cưới nàng về.
  • Mặc dù chồng nghi ngờ vợ và thường xuyên kiểm soát, nhưng Vũ Nương vẫn giữ phong thái nhã nhặn, tôn trọng và hòa thuận với chồng.
  • Khi chiến tranh nổ ra, Trương Sinh, dù giàu có, vẫn phải đi lính, để lại Vũ Nương lo lắng cho gia đình và lo chăm sóc cho mẹ chồng.
  • Với tấm lòng yêu thương và sự lo lắng vô điều kiện, Vũ Nương đã chứng minh mình là một người vợ hiền lành và đảm đang.

=> Vũ Nương là một người phụ nữ mẫu mực, hiền hậu và luôn hết lòng vì gia đình và chồng mình.

b. Sự hiểu lầm của Trương Sinh gây ra nỗi oan khuất cho Vũ Nương

– Tình hình:

  • Khi Trương Sinh trở về từ trận chiến, biết tin mẹ đã qua đời, ông đưa con đi thăm mộ mẹ.
  • Đứa con, không hiểu chuyện, hỏi ngây ngô: “Ông có phải là cha của tôi không?…”

=> Trương Sinh hiểu nhầm rằng Vũ Nương đã có mối quan hệ với người khác khi ông vắng nhà.

– Diễn biến: Khi Trương Sinh trở về, ông tỏ ra tức giận và nổi điên. Dù Vũ Nương cố gắng giải thích, nhưng không được.

– Kết quả: Nhận ra không thể làm sáng tỏ nỗi oan, Vũ Nương tâm hồn đau đớn, rửa sạch cơ thể bằng cách tắm gội, sau đó đến bên bờ sông Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời than thở: “Cuộc sống bất công này…” và sau đó tự vẫn bằng cách nhảy xuống sông.

=> Vì bị chồng nghi ngờ, Vũ Nương chọn cái chết để gạt đi sự đau đớn và sỉ nhục. Hành động này là minh chứng cho cuộc sống bất hạnh của phụ nữ trong xã hội cổ đại.

c. Vũ Nương được giải oan

* Trực tiếp:

  • Một đêm nọ, Trương Sinh bế con ngồi trước đèn, thấy con chỉ vào bóng mình nói: “Cha Đản đến rồi đấy”. Chàng hỏi từ đâu ra, con chỉ vào bóng trên tường.
  • Sau khi hỏi kỹ hơn, ông mới biết rằng khi ở nhà một mình, vợ thường đùa con bằng cách trỏ vào bóng mình và nói đó là cha Đản.

=> Cảm thấy hối hận muộn màng.

* Gián tiếp:

  • Trong làng có Phan Lan, đã được Linh Phi cứu sống và cũng cứu Linh Phi một lần trước đó. Sau khi gặp nạn đuối nước, Phan Lan gặp Vũ Nương ở thủy cung.
  • Phan Lan trở về thế giới phàm trần và gửi một bó hoa vàng cùng lời nhắn đến Trương Sinh, kêu gọi ông lập đàn giải oan cho Vũ Nương.
  • Trương Sinh tuân theo và lập một đàn tràng ba ngày ba đêm tại bến sông Hoàng Giang. Cuối cùng, ông thấy Vũ Nương hiện lên lúc ẩn lúc hiện.

=> Mặc dù Vũ Nương đã được giải oan, nhưng cô không thể tiếp tục sống ở thế gian nữa.

(3) Kết bài

Đánh giá giá trị nội dung và nghệ thuật của ‘Chuyện người con gái Nam Xương’.

….

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương một cách ngắn gọn.

Nguyễn Dữ được biết đến như một trong những tác giả nổi tiếng về truyện truyền kỳ. Trong tất cả tác phẩm của mình, có lẽ ‘Chuyện người con gái Nam Xương’ là một trong những câu chuyện đặc sắc nhất. Tác phẩm này mô tả số phận của phụ nữ trong xã hội phong kiến cổ, ca ngợi những phẩm chất cao quý của họ. Đồng thời, qua câu chuyện này, chúng ta cũng thấy sự đồng cảm sâu sắc của tác giả với hoàn cảnh của nhân vật.

Vũ Nương là một người con gái ‘thùy mị và nết na, có tư dung tốt đẹp’. Chồng của nàng là Trương Sinh, một người đa nghi và ghen tuông. Mặc dù vậy, với tính cách hòa hợp của mình, ‘nàng luôn giữ gìn khuôn phép’, và cuộc sống gia đình của họ luôn êm đềm, không có xích mích. Khi Trương Sinh phải ra chiến trận, nàng là người vợ chung thủy, chỉ mong chồng trở về an toàn, không mong đạt được vinh quang hay danh hiệu. Tình yêu và ước mơ của nàng rất giản dị và ý nghĩa. Khi chồng đi xa, nàng sinh con và chăm sóc mẹ chồng một cách chu đáo. Khi mẹ chồng ốm đau, ‘nàng tận dụng mọi biện pháp, cầu nguyện tới các thần tử’, câu nói ‘Nếu sau này trời ban phúc cho người lành, con cháu đông đầy, hy vọng ông trên kia không bỏ rơi con, như con không bao giờ từ bỏ mẹ’ của mẹ chồng đã cho thấy Vũ Nương là một người vợ tận tụy, một người con hiếu thảo biết đối xử có phép. Khi mẹ chồng qua đời, nàng đau lòng và lo lắng, quan tâm đến việc cúng dường và cầu nguyện cho hồn ma của mẹ chồng.

Tuy nhiên, người phụ nữ đức hạnh đó lại phải chịu đựng một bi kịch và cuối cùng là cái chết bi thảm. Trong thời gian chồng phải nhập ngũ, nàng thường đùa với đứa con bằng cách trỏ vào bóng của mình trên tường và nói rằng đó là cha Đản. Khi bị Trương Sinh nghi ngờ, nàng đã cố gắng giải thích và thanh minh với chàng: “Thiếp sinh ra trong nhà nghèo, may mắn được vào cửa của họ. Mặc dù chưa có buổi sum họp nào thỏa đáng, và chia phôi chỉ là do sự cần thiết. Ba năm chia xa, tình nghĩa vẫn không đổi. Dù tôi đã trang điểm và làm đẹp bên ngoài, nhưng lòng không bao giờ thay đổi, và đường hoa cũng chưa từng bén gót chân. Tôi không bao giờ mất lòng trung thành như lời của anh.” Tuy nhiên, khi Trương Sinh không tin tưởng, nàng đã tự tử bên bờ sông Hoàng Giang. Hành động này đã thể hiện tình cảm và lòng chung thủy của Vũ Nương, nàng đã chọn cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Khi hiểu ra sự thật, Trương Sinh đã ân hận sâu sắc, và việc giải oan đã giúp Vũ Nương được trả lại danh dự và bình an, cho phép nàng ra đi với linh hồn của Linh Phi, mặc dù không thể trở lại cuộc sống trần thế nữa.

Tác phẩm của Nguyễn Dữ, một tác phẩm truyền kỳ sử dụng những yếu tố hoang đường và kỳ ảo. Tuy nhiên, từ đó ta có thể nhìn thấy sự trân trọng và cảm thông của tác giả đối với số phận của phụ nữ trong xã hội cũ, và ca ngợi những phẩm chất cao đẹp của họ.

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương một cách siêu việt.

Chuyện người con gái Nam Xương là một trong những tác phẩm văn học cổ kính nhất về cả nội dung và nghệ thuật trong văn học trung đại Việt Nam, được viết bởi Nguyễn Dữ. Tuy có yếu tố hoang đường và kỳ ảo, nhưng tác phẩm vẫn chứa đựng những giá trị về nhân đạo sâu sắc và tinh thần tố cáo.

Tác phẩm Truyền kì mạn lục của Nguyễn Dữ tổng hợp những câu chuyện kỳ bí của thời đại, phản ánh sự phức tạp của xã hội và những vấn đề nhiễu nhương của chế độ quân chính. Bằng cách sử dụng những cốt truyện dân gian và sự sáng tạo độc đáo, Nguyễn Dữ đã sáng tạo ra những câu chuyện không chỉ hấp dẫn về nội dung mà còn cuốn hút với yếu tố hoang đường và kỳ ảo. Truyện ngắn Chuyện người con gái Nam Xương là một phần của tập Truyền kì mạn lục, nơi mà nó thể hiện một cách đặc biệt những nét kỳ bí và hoang dại.

Yếu tố hoang đường, kì ảo là những yếu tố không thật, chỉ là tưởng tượng của tác giả nhằm làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn và sâu sắc hơn, mang lại màu sắc mới mẻ cho nội dung tư tưởng của tác phẩm. Trong phần tiếp theo của Chuyện người con gái Nam Xương, khi mô tả cuộc sống của Vũ Nương ở thủy cung sau khi cứu sinh dưới dòng sông Hoàng Giang và sự trở lại của nàng vào thế giới thực, tác giả Nguyễn Dữ đã sáng tạo ra những chi tiết kỳ ảo để làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn và độc đáo hơn.

Những chi tiết về Phan Lang – một người cùng làng với Vũ Nương, khi bị chết đuối và được cứu, được Linh Phi đón tiếp ở thủy cung, gặp Vũ Nương và nghe câu chuyện của nàng đầy oan khuất; sau đó được sứ giả của Linh Phi dẫn về thế gian và hiện ra khi Trương Sinh lập đàn giải oan; cùng với cảnh Vũ Nương trở về thế gian: ‘Vũ Nương ngồi trên một chiếc kiệu hoa giữa dòng nước, theo sau là năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng, rực rỡ trên dòng sông’ – tất cả đều là những yếu tố kỳ ảo, sáng tạo mang tính cổ tích, làm cho câu chuyện trở nên đặc sắc và hấp dẫn hơn. Nếu kết thúc chỉ là Vũ Nương tự tử bên bờ sông và Trương Sinh hối hận sau cùng, thì câu chuyện sẽ không còn lôi cuốn như vậy.

Việc thêm vào yếu tố cổ tích không chỉ thể hiện sự sáng tạo và trí tưởng tượng của tác giả mà còn mang lại giá trị nhân văn, nhân đạo sâu sắc. Lời từ biệt của Vũ Nương: ‘Tôi cảm ơn sự đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng không bỏ. Cảm ơn tình yêu của bạn, tôi không thể trở lại thế gian được nữa’ và cảnh sau khi nàng ra đi: ‘Bóng của nàng dần mờ nhạt và biến mất’ thể hiện sự tôn trọng vẻ đẹp và phẩm hạnh của người phụ nữ này. Vũ Nương khi sống và khi mất, khi trở về cũng đều xuất hiện với vẻ đẹp tuyệt vời, chứng tỏ lòng trong sạch và đức độ của nàng luôn được giữ gìn. Tuy nhiên, tác giả cũng thể hiện nỗi đau và niềm thương cảm sâu sắc đối với nhân vật khi những yếu tố kỳ ảo mang lại màu sắc mới cho màn trở về của Vũ Nương chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc và hiện thực vẫn là hiện thực, cho dù sự tưởng tượng có thay đổi đi chăng nữa.

Trong lời từ biệt của Vũ Nương, nàng không trở lại không chỉ là vì biết ơn tình cảm của Linh Phi mà còn bởi xã hội đó không xứng đáng với nàng, một xã hội phong kiến đầy bất công và hủ tục đã làm cho người phụ nữ như Vũ Nương phải chịu đựng nhiều đau khổ và không công bằng. Nàng mơ ước một cuộc sống hạnh phúc ở thế gian nhưng không được, chỉ còn cách là gửi bóng mình xuống dòng sông. Nỗi oan của nàng chỉ có thể bay đi trong sự tưởng tượng, nhưng nỗi oan của người phụ nữ trong xã hội thực sự vẫn còn tồn tại, với những hủ tục không thể giải quyết, cho dù người chồng có hối hận và lập đàn giải oan cũng đã quá muộn. Lời từ biệt của Vũ Nương cũng là lời tố cáo của tác giả trước chế độ nam quyền không công bằng và bất lương của xã hội phong kiến lúc đó.

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương xuất sắc nhất

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương – Mẫu 1

Nguyễn Dữ được biết đến là một nhà văn nổi tiếng của Việt Nam trong thế kỷ 16. Ông là một học trò nổi bật của Trạng Trình – Nguyễn Bỉnh Khiêm. Ngoài việc viết thơ, ông còn để lại một tập truyện viết bằng chữ Hán, bao gồm 20 câu chuyện ghi chép về những truyền thuyết phong phú của dân gian; cuối mỗi câu chuyện thường có nhận định của tác giả. ‘Truyền kì mạn lục’ là một tác phẩm chứa đựng những nhận định về hiện thực xã hội của thời đại, nhìn nhận từ góc độ nhân văn của tác giả.

‘Chuyện người con gái Nam Xương’ được lấy từ tập ‘Truyền kì mạn lục’, mô tả cuộc đời đầy bi kịch của Vũ Nương, một người con gái sống ở làng Nam Xương thuộc tỉnh Nam Hà ngày nay.

Vũ Nương là một phụ nữ với vẻ đẹp ngoại hình và phẩm hạnh tốt lành. Ông chồng của nàng, Trương Sinh, đã cưới nàng với một số vàng lớn và hai người sống hạnh phúc. Khi chiến tranh bùng nổ, chồng phải nhập ngũ, Vũ Nương ở nhà chăm sóc gia đình. Nàng nuôi dưỡng mẹ già, chăm sóc con cái và duy trì tình mẹ con, tình vợ chồng. Sau khi mẹ chồng qua đời, nàng tổ chức tang lễ và tiếp tục đảm nhận vai trò làm dâu con và giữ gìn truyền thống hiếu thảo. Vũ Nương được xem là một người phụ nữ có phẩm chất cao đẹp, xứng đáng được kính trọng và ca ngợi. Ước mơ của nàng rất giản dị, chỉ mong chồng trở về an toàn, không mơ ước vinh quang hay giàu có.

Cũng giống như nhiều phụ nữ thời xưa, cuộc đời của Vũ Nương đầy bi thương và đau lòng. Khi Trương Sinh trở về từ trận chiến và con cái còn nhỏ, hạnh phúc dường như sắp đến với họ. Nhưng một lời nói từ miệng đứa con nhỏ đã khiến Trương Sinh hoài nghi, sự nghi ngờ từ đó càng trở nên sâu sắc. Trương Sinh, một người hay ghen tuông và ít học, đã đối xử với vợ mình một cách tàn nhẫn. Bị con cái và hàng xóm nói xấu, Vũ Nương đẩy mình vào cảnh khốn khó. Cuối cùng, nỗi đau và sự cô đơn đã khiến nàng quyết định tự tử bằng cách nhảy xuống sông Hoàng Giang, để làm sáng ngời danh tiết và tình yêu với cái tên ‘ngọc Mị Nương’, biểu hiện cho lòng trung thành và quyết tâm của nàng.

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương – Mẫu 2

Mỗi câu chuyện đều mang một ý nghĩa riêng biệt, góp phần làm sâu sắc thêm về cuộc sống và con người. Nếu một tác phẩm văn học không chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc như vậy, nó sẽ dần bị lãng quên trong thế giới phù du. “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ đã vượt qua thời gian và không gian, để lại dấu ấn trong lòng của chúng ta ngày nay.

“Chuyện người con gái Nam Xương” nằm trong tập “Truyền kì mạn lục”, một trong những câu chuyện lạ được truyền miệng trong dân gian và được ghi chép lại. Mặc dù là một câu chuyện kì lạ, nhưng nó không phải là hư cấu xa rời hiện thực. Thay vào đó, nó là một bức tranh phản ánh xã hội lúc bấy giờ và tinh thần nhân đạo của tác giả Nguyễn Dữ. Những giá trị đó đã tồn tại hàng ngàn năm, và ngày nay, tác phẩm vẫn còn sống mãi cùng chúng ta.

Câu chuyện kể về một người con gái từ vùng Nam Xương, có tính cách dịu dàng và vẻ đẹp tao nhã. Nàng kết hôn với Trương Sinh, một người đàn ông giàu có nhưng ít học, tính tình ghen tuông. Khi chiến tranh bùng nổ, Trương Sinh phải nhập ngũ, để lại cho Vũ Nương một đứa con trai. Vì nhớ nhung chồng, nàng thường chỉ trỏ vào bóng của mình trên tường và nói với con rằng đó là cha.

Ba năm sau, khi Trương Sinh trở về, nghi ngờ vợ mình không chung thủy và đã đánh đuổi nàng. Điều này khiến nàng quyết định tự vẫn bằng cách nhảy xuống sông. Một thời gian sau, Trương Sinh phát hiện ra sự thật, nhưng đã quá muộn màng để cứu vợ. Câu chuyện như một bi kịch đau thương về số phận của người phụ nữ dưới thời kỳ phong kiến, đầy nhục nhã và đau khổ!

“Chuyện người con gái Nam Xương” vẫn còn tồn tại đến ngày nay chắc chắn là do giá trị hiện thực sâu sắc của nó. Đó là một bức tranh về hiện thực xã hội phong kiến đầy uất ức và bất công, đặc biệt là với người phụ nữ. Vũ Nương, mặc dù mang trong mình những phẩm chất tốt đẹp, nhưng không có quyền tự chủ về hạnh phúc cho cuộc sống của mình.

Nàng vì tiền của mẹ mà kết hôn với Trương Sinh, không ai biết liệu nàng có hạnh phúc hay không. Khi bị chồng nghi ngờ, nàng không thể tự do bày tỏ tâm tư của mình. Dù bị đánh đập, bị trục xuất mà không được giải thích. Chính chế độ nam quyền là nguyên nhân dẫn đến bi kịch của Vũ Nương.

Trong tác phẩm, ta còn thấy một hiện thực tàn bạo hơn, đó là chiến tranh phong kiến phi nghĩa. Cuộc chiến làm mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha. Dù là người giàu có như Trương Sinh, cũng không thoát khỏi sự tàn bạo của chiến tranh. Tất cả đều là để phục vụ cho nhu cầu của thế lực phong kiến tranh giành quyền lực.

Nếu không có chiến tranh phong kiến, không có ba năm xa cách giữa Vũ Nương và chồng, không có sự hiểu lầm đáng tiếc ấy. Vũ Nương phải chết, một phần cũng là do chiến tranh. Tác phẩm đã phản ánh chân thực những hiện thực đau lòng trong xã hội thời đó, để sau này người đời còn nhìn nhận và hiểu được thời kỳ đó đã trải qua những gì.

Nhưng một tác phẩm văn học không thể sống nếu chỉ đơn thuần là bản sao của hiện thực. Trong tác phẩm, ta còn thấy được tấm lòng nhân đạo của Nguyễn Dữ. Tiếng nói nhân đạo ấy thể hiện ở việc ca ngợi và tôn trọng vẻ đẹp của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.

Vũ Nương được mô tả như một cô gái, có vẻ ngoài tươi đẹp và tính tình dịu dàng. Nguyễn Dữ đã nhận ra những phẩm chất tốt đẹp nhất trong con người cô ấy. Vẻ đẹp và tính cách của nàng đã làm cho Trương Sinh phải mê mẫn và phải cầu hỏi mẹ cho được vợ. Từ đó, Vũ Nương trở thành một người con hiếu thảo. Khi chồng đi lính, nàng dành tất cả tâm huyết để phục vụ và chăm sóc mẹ chồng.

Khi mẹ chồng ốm, nàng chăm chỉ lo toan cho bà, và khi bà qua đời, nàng tổ chức tang lễ một cách chu đáo. Mặc dù chỉ là mẹ chồng, nhưng nàng vẫn tận tình chăm sóc như cha mẹ ruột. Đó là tấm lòng nhân từ, luôn biết ơn cha mẹ. Điều đó thật sự đáng trân trọng biết bao! Khi làm mẹ, Vũ Nương dành toàn bộ tình yêu thương và quan tâm cho con.

Yêu thương con trong cảnh thiếu vắng cha, hàng ngày nàng chỉ có chiếc bóng trên tường và nói với con rằng đó là cha. Chúng ta có thể thấy khát khao có một gia đình hạnh phúc để con được yêu thương đầy đủ. Bi kịch trong cuộc đời Vũ Nương, có lẽ cũng bắt nguồn từ tình yêu thương của mình dành cho con.

Nét nổi bật nhất trong vẻ đẹp của Vũ Nương chắc chắn là lòng trung thành với chồng. Khi chồng ở nhà, nàng khôn ngoan chăm sóc để không làm chồng buồn phiền, và khi chồng ra trận, nàng lại chăm sóc mẹ già và con nhỏ. Nàng sống trong nỗi nhớ chồng và khao khát gặp lại người chồng của mình. Nàng luôn giữ lấy hai chữ “tính cách” để không phụ lòng chồng.

Hình bóng hiện ra mỗi đêm chắc chắn là bằng chứng rõ ràng nhất cho lòng trung thành của Vũ Nương. Đặc biệt, khi qua đời, nàng quay lại gặp chồng một lần nữa, một phần để chứng minh lòng trung thành, một phần để nhớ về tình yêu cũ. Tình trung thành của Vũ Nương không thể bị phủ nhận. Đó chính là biểu hiện tốt nhất cho người phụ nữ Việt Nam, dù phải đối mặt với bất công nhưng vẫn giữ vững lòng trung thành.

Tiếng nói nhân đạo của Nguyễn Dữ còn thể hiện qua việc cảm thông với khát vọng hạnh phúc của con người. Cuộc đời Vũ Nương luôn bị ràng buộc và chờ đợi. Nàng luôn mong ước có một gia đình hạnh phúc nhưng không được. Nguyễn Dữ để nàng tìm hạnh phúc trong một thế giới khác, không còn nỗi đau và ghen ghét, đó là để hiện thực hóa ước mơ hạnh phúc của con người.

“Chuyện người con gái Nam Xương” với giá trị hiện thực và nhân đạo của mình đã chạm đến lòng người sâu sắc nhất. Đó là lòng chân thành của Nguyễn Dữ, là ánh mắt sắc sảo và tấm lòng yêu thương. Tác phẩm đã làm cho ta nhận ra tài năng và tâm hồn của một nghệ sĩ vĩ đại, đó mới là nghệ thuật chân chính mà con người theo đuổi.

Dù thời gian trôi qua theo quy luật của nó, nhưng ta vẫn nhớ về tác phẩm để nhớ về quá khứ, để đau khổ, để yêu thương!

Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương – Mẫu 3

Nguyễn Dữ, một học trò giỏi của Nguyễn Bỉnh Khiêm, sau khi thành danh, ông rời bỏ sự nghiệp để nuôi mẹ già. Trong những ngày sống ẩn dật, ông sáng tác “Truyền kỳ mạn lục”, tác phẩm văn xuôi đầu tiên của văn học cổ Việt Nam, ca ngợi phẩm chất cao đẹp của phụ nữ Việt Nam dưới triều đại phong kiến. “Chuyện người con gái Nam Xương” là một phần của tác phẩm này.

Trong câu chuyện, có một yếu tố khác rất rõ ràng là sự phân minh và sự ân oán. Vũ Nương, là người phụ nữ, có thể mang đặc tính ấy. Do đó, khi cô không thấy chồng biểu lộ sự biết ơn, cô đã tự biểu lộ. Sự tử vong của cô chứa đựng ý nghĩa đó, khiến Trương Sinh nhận ra tình yêu của cô và những oan khiên mà cô phải chịu. Tương tự, hoàng hậu Linh Phi đã cứu Phan Lang, và khi Phan Lang gặp khó khăn, hoàng hậu đã chăm sóc và giúp đỡ anh.

Trong các truyện ngắn, dù là tiểu thuyết Trung Hoa cổ, cũng thường có những tình huống phản ánh cuộc sống thực tế, với đầy đủ các tầng lớp xã hội, và kết thúc hạnh phúc. Điều này thể hiện ở những người tốt nhận được phúc lành.

Truyện có nhiều chi tiết nhưng được nối kết bởi quan hệ nhân quả, tạo nên cấu trúc chặt chẽ. Nguyễn Dữ thông minh khi giới thiệu Vũ Thị Thiết và Trương Sinh, hai nhân vật chính trái ngược nhau về tính cách và hoàn cảnh, làm nền cho sự phát triển của câu chuyện. Mối quan hệ nhân quả được thể hiện rõ ràng từ đầu. Qua đó, sự phát triển tự nhiên và hợp lý của câu chuyện được thể hiện. Ví dụ, Trương Sinh ra trận vì tình quốc gia, khiến Vũ Nương phải gánh vác những trách nhiệm gia đình. Vì lời nói của con, Trương Sinh mới nghi ngờ vợ. Chuỗi nguyên nhân và kết quả này đến đỉnh điểm khi Vũ Nương quyết định tự vẫn. Có những chi tiết thần bí được thêm vào, như giấc mơ của Phan Lang về con rùa xanh, thể hiện sự hiện hữu của điều kỳ diệu trong cuộc sống.

Mặc dù có nhược điểm, nhưng truyện ‘Người con gái Nam Xương’ vẫn giữ giá trị đạo đức, lịch sử và nghệ thuật xây dựng truyện.

Đến nay, ‘Người con gái Nam Xương’ vẫn thu hút độc giả. Trong một xã hội tôn trọng bình đẳng giới, nó là điểm so sánh giữa vai trò của phụ nữ trong văn học xưa và nay. Trong một xã hội suy đồi về đạo đức, đặc biệt là đối với phụ nữ, nó là một bài học về đạo đức truyền thống.

Phân tích về truyện ‘Người con gái Nam Xương’ – Mẫu 4

Nguyễn Dữ, nhà văn lỗi lạc của Việt Nam thế kỷ XVI, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học. Với tập truyện viết bằng chữ Hán, ông phản ánh sự hiện thực xã hội một cách nhân văn và sâu sắc.

Trong truyện ‘Người con gái Nam Xương’, cuộc đời bi kịch của Vũ Nương được ghi lại. Từ người phụ nữ hiền lành, Vũ Nương trở thành nạn nhân của sự hiểu lầm và oan trái. Dù đã cố gắng giữ gìn phẩm đức và khát khao hạnh phúc gia đình, nhưng cuối cùng nàng vẫn phải đối mặt với cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Cuối cùng, sự thương xót và tôn trọng đối với phụ nữ trong xã hội cũng được nhà văn khẳng định qua câu chuyện này.

Vũ Nương, với ước mơ bình dị và tình cảm cao đẹp, đã trở thành biểu tượng của sự kiên nhẫn và lòng hiếu thảo. Mặc cho số phận đau buồn và bi kịch, nàng vẫn giữ vững phẩm chất và lòng trắc ẩn.

Cuộc đời của Vũ Nương là một thông điệp về lòng nhân từ và tôn trọng đối với giá trị con người. Nhà văn đã sử dụng câu chuyện này để phê phán xã hội phong kiến và tôn vinh những phẩm chất cao đẹp của phụ nữ Việt Nam.

Tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” đóng góp vào việc thúc đẩy sự bình đẳng cho phụ nữ, là một trong những tác phẩm xuất sắc trong lịch sử văn học.

Phân tích về truyện ‘Người con gái Nam Xương’ – Mẫu 5

Truyện ‘Chuyện người con gái Nam Xương’ thuộc tác phẩm “Truyền kì mạn lục”, được viết vào thế kỷ XVI, lấy cảm hứng từ truyện dân gian “Vợ chàng Trương”. Tuy nhiên, điều đặc biệt là tác giả muốn truyền tải tư tưởng gìn giữ và tôn trọng giá trị của phụ nữ qua câu chuyện này.

Vũ Nương được mô tả là một người phụ nữ có tâm hồn thủy mị, nết na và tư dung tốt đẹp. Dù có những phẩm chất cao đẹp, cuộc đời nàng lại đầy bất hạnh. Tác phẩm này là biểu hiện của sự đồng cảm và tôn trọng của tác giả dành cho phụ nữ.

Trong truyện, Vũ Nương được ví như một biểu tượng của vẻ đẹp truyền thống của phụ nữ Việt Nam, với vẻ đẹp nội tâm và sự tự trọng.

Nàng được biết đến với tâm hồn thượng đẳng và vẻ đẹp dịu dàng. Trương Sinh, một người con nhà giàu, phải dùng mọi phương cách để chiếm được trái tim của nàng. Nàng không chỉ là người vợ hiền lành và mẹ thương con, mà còn là người con dâu đảm đang và ân cần.

Trong cuộc sống hằng ngày, Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép và không bao giờ để cho mối quan hệ với chồng trở nên xấu đi. Ngay cả khi chia xa, tâm hồn nàng vẫn hướng về chồng với niềm hy vọng vào một cuộc sống hạnh phúc.

Khi Trương Sinh trở về, mặc dù bị oan, Vũ Nương vẫn giữ vững tâm tình và bày tỏ mong muốn về một cuộc sống gia đình viên mãn.

Trong mối quan hệ với mẹ chồng, nàng luôn chăm sóc và lo lắng cho bà, thể hiện tình cảm sâu sắc và chân thành của mình. Tấm lòng hiếu kỳ của nàng khiến mẹ chồng cảm động và trân trọng.

Với con, Vũ Nương đã dành hết tình thương và sự quan tâm, nhưng đôi khi những hành động quá tốt của nàng lại đẩy nàng vào tình cảm tuyệt vọng.

Mặc dù bị hiểu lầm và gánh chịu oan khiên, Vũ Nương vẫn lựa chọn cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình, thể hiện lòng tự trọng và ý thức giữ gìn danh dự, phẩm tiết.

Thông qua việc ngợi ca vẻ đẹp của Vũ Nương, Nguyễn Dữ đã đóng góp vào việc tôn vinh người phụ nữ đầy nhân văn trong văn học trung đại.

Trong xã hội phong kiến suy tàn, văn học thường phản ánh những tai họa và bất hạnh đối với những người đẹp như Vũ Nương.

Cuộc hôn nhân của Vũ Nương không được lựa chọn, biểu hiện cho sự thiếu công bằng và tính thương mại trong xã hội phong kiến.

Khi về nhà chồng, Vũ Nương phải đối mặt với sự đa nghi của Trương Sinh và sự không công bằng trong cuộc hôn nhân, điều này khiến cuộc sống của nàng đầy chua xót.

Khi chồng đi lính, Vũ Nương đêm đêm để con đỡ tủi và tự an ủi bản thân bằng cách nói con rằng đó là cha của nó. Tuy nhiên, thiện ý của nàng đã bị hiểu lầm, khi Trương Sinh, với tính đa nghi của mình, đã hiểu lầm và ghen tuông, đối xử tệ bạc với Vũ Nương.

Trước sự oan trái không thể giải thích được, Vũ Nương bế tắc với cuộc sống, và vì không muốn sống trong sự nhục nhã, nàng đã chọn cái chết bằng cách đuối mình xuống sông Hoàng Giang.

Thân phận bèo bọt của phụ nữ dưới chế độ phong kiến thường gặp phải những oan khiên và cay đắng, như Vũ Nương trong câu chuyện. Số phận của nàng gợi nhớ đến nhiều nhân vật bất hạnh khác trong văn học trung đại.

Ngoài nhân vật chính là Vũ Nương, tác giả cũng tôn vinh những tâm hồn đẹp của những người khác như Linh Phi, đồng thời chỉ ra sự hồ đồ và đa nghi của Trương Sinh, người đã đẩy Vũ Nương vào bi kịch và phải tìm đến cái chết.

Trương Sinh, một con nhà giàu nhưng ít học và đa nghi, đã gây ra nhiều bi kịch cho Vũ Nương vì sự mờ mắt và hành động không suy nghĩ cẩn thận của mình.

Bên cạnh nội dung, tác phẩm đã xây dựng tình huống truyện độc đáo, chi tiết thắt nút, đẩy câu chuyện lên cao trào, đỉnh điểm: bóng đóng vai trò quan trọng trong việc thắt nút và giải nút cho diễn biến tác phẩm. Nghệ thuật kể chuyện được đặc sắc bởi cách dẫn dắt tình huống một cách hợp lý. Sự xây dựng nhân vật cũng là một điểm đáng chú ý, với việc miêu tả nội tâm nhân vật khá phong phú.

Từ phân tích trên, ta có thể thấy rằng “Chuyện người con gái Nam Xương” là một tác phẩm có giá trị của nhà văn Nguyễn Dữ.

Phân tích về tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” – Mẫu 6

Nguyễn Dữ là một trong những tác giả nổi tiếng của văn học trung đại Việt Nam trong thế kỉ XVI. Mặc dù chỉ có một tập truyện được ghi nhận là “Truyền kì mạn lục”, nhưng tập truyện này lại được đánh giá cao là “bút lạ nghìn đời”, “thiên cổ kì bút”. Đây là tập truyện viết bằng chữ Hán, khai thác các truyện cổ dân gian và truyền thuyết lịch sử Việt Nam. Tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” là một trong những tác phẩm nổi bật của tập truyện này, nó đã thể hiện sự đồng cảm của tác giả với số phận đau khổ của phụ nữ dưới thời phong kiến, đồng thời tôn vinh vẻ đẹp truyền thống của họ. Tác phẩm này đánh dấu sự thành công về mặt nghệ thuật trong việc xây dựng truyện, khắc họa nhân vật, và kết hợp giữa yếu tố hiện thực và kì ảo.

Trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”, nhà văn đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp truyền thống và số phận đau khổ của phụ nữ thời phong kiến qua việc xây dựng nhân vật Vũ Nương. Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp và tốt, là biểu tượng của vẻ đẹp nữ tính trong thời đại đó. Vào cuối cùng, tác giả đã tập trung vào việc nêu bật vẻ đẹp và đức hạnh của nàng thông qua nhiều tình huống và mối quan hệ trong câu chuyện.

Trong mối quan hệ với Trương Sinh, Vũ Nương luôn là người vợ trung thành và yêu thương. Nàng hiểu rõ tính cách của chồng và biết cách làm cho hạnh phúc gia đình không bị ảnh hưởng. Khi chồng sắp đi lính, nàng đã dành cho anh những lời chúc tốt đẹp và đầy ý nghĩa. Vũ Nương không mong chồng phải nổi tiếng, chỉ muốn anh mang về sự bình yên. Ở nhà, nàng luôn nhớ thương chồng một cách sâu sắc. Tiết hạnh của nàng còn được khẳng định khi nàng bị chồng nghi oan. Dù bị nghi ngờ, nàng vẫn kiên trì giữ vững lòng tin và tình yêu với chồng.

Trong mối quan hệ với mẹ chồng và con, Vũ Nương luôn là người con hiếu thảo và mẹ yêu thương. Nàng đã đóng vai trò của cả một gia đình khi chồng đi lính. Đến khi mẹ chồng qua đời, nàng vẫn tiếp tục tỏ ra đầy hiếu thảo và chu đáo. Hành động của nàng là minh chứng cho tấm lòng nhân ái và sự đoàn kết gia đình.

Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp và đáng kính, luôn trân trọng hạnh phúc gia đình. Tuy nhiên, cuộc sống của nàng lại đầy bi kịch và đau đớn do sự nghi ngờ và thô bạo của chồng. Trương Sinh không tin vào sự chân thành của nàng, và điều này đã góp phần vào cái chết oan trái của Vũ Nương.

Nguyên nhân của cái chết bi kịch của Vũ Nương không chỉ đến từ lời nói ngây thơ của con mà còn từ tính đa nghi và thô bạo của chồng. Trương Sinh, mặc dù giàu có nhưng không có trí thức, luôn nghi ngờ và thô bạo với vợ. Hành động của anh đã dẫn đến bi kịch không lối thoát cho Vũ Nương, là một phần trong bức tranh toàn cảnh của xã hội đầy nghiệt ngã và bất công.

Trong việc viết lại “Chuyện người con gái Nam Xương”, Nguyễn Dữ đã tỉ mỉ chỉnh sửa và làm mới cốt truyện ban đầu một cách sáng tạo, tạo ra một câu chuyện sinh động, kịch tính và bi kịch hơn. Với sự sáng tạo của mình, ông đã thể hiện sự thành công vượt bậc của tác phẩm so với bản kể dân gian “Vợ chàng Trường”.

Ngoài ra, việc sử dụng nghệ thuật đối thoại trong truyện cũng đã góp phần làm cho câu chuyện trở nên sống động, phản ánh rõ nét tâm lí và tính cách của các nhân vật. Điều này đã làm nổi bật thêm giá trị nghệ thuật và nhân văn của tác phẩm.

Trong phần kết của truyện, việc sử dụng các chi tiết hoang đường, kì ảo đã tạo ra một diễn biến hấp dẫn và tăng thêm giá trị nhân văn cho tác phẩm. Nguyễn Dữ đã làm cho nhân vật Vũ Nương trở nên trong sáng và xứng đáng với sự tôn vinh.

Tóm lại, “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, đánh dấu sự phát triển đột phá của văn học Việt Nam. Tác phẩm đã thành công vượt trội về cả mặt nội dung và nghệ thuật, phản ánh sâu sắc về xã hội và con người.

Những nhận định xuất sắc về tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”

1. Theo nhận định của nhà phê bình Đồng Thị Sáo, hạnh phúc trong cuộc đời Vũ Thị Thiết là một điều rất mong manh, như sương, như khói, và ngắn ngủi như cuộc sống của một bông hoa sớm nở, tối tàn.

2. Được mệnh danh là một thiên tài văn học cổ điển.

3. Theo một quan điểm, tác phẩm không chỉ thể hiện số phận bi thương của phụ nữ Việt Nam dưới chế độ phong kiến mà còn khẳng định vẻ đẹp truyền thống đáng trân trọng của họ.

4. Được đánh giá là một tác phẩm văn học tuyệt vời từ một nhà văn tài ba.

5. Là một tác phẩm nghệ thuật đỉnh cao và chứa đựng giá trị hiện thực, nhân đạo to lớn.

6. Là một đỉnh cao của Văn Học Trung Đại và văn học dân tộc, là một tác phẩm kiệt xuất.

Hướng dẫn viết về ‘Chuyện người con gái Nam Xương’ và các vấn đề liên quan.

1. Số phận bi thương.

“Thân em trắng trònBảy nổi ba chìm trong sóng nguyênDù rắn rách nhưng lòng em vẫn son sắt”

(Từ bài thơ ‘Bánh trôi nước’)

Cuộc sống của họ phụ thuộc vào quá nhiều yếu tố và người khác, họ không có khả năng quyết định vận mệnh của mình, xã hội phong kiến áp bức và bóc lột họ, khiến họ cảm thấy thê thảm. Họ chấp nhận số phận mà đời mang lại, không có quyền tự do và dường như họ đã chịu đựng và đầu hàng trước số phận.

– Trong văn học trung đại Việt Nam, các tác giả thường tập trung vào thân phận của phụ nữ trong xã hội phong kiến – những người phụ nữ bị số phận bóc lột. Đây cũng là đề tài được Nguyễn Du nghiên cứu và sáng tác. Một trong những hình ảnh đó là nàng Tiểu Thanh trong ‘Đọc Tiểu Thanh kí’ của Nguyễn Du. Tác phẩm này mô tả chi tiết về cuộc sống đau buồn của Tiểu Thanh, một người phụ nữ có tài có sắc nhưng lại phải sống trong nỗi đau buồn và uất ức. Cuộc sống của Tiểu Thanh đã khiến Nguyễn Du cảm thấy đồng cảm và thấu hiểu về nỗi đau và sự khát khao trong lòng người phụ nữ.

Tây Hồ hoa uyển tỏa sángMột bức thư làm say đắm lòng người

(Trích từ ‘Đọc Tiểu Thanh kí’)

– Trong Truyện Kiều dưới chế độ đồng tiền hôi tanh, nàng Kiều phải trải qua 15 năm đau đớn lang thang. Chỉ vì tiền mà những kẻ xấu xa đã gây ra sự tan vỡ và chia lìa trong gia đình Kiều. Để cứu cha và em trai, Kiều đã bán mình cho Mã Giám Sinh – một kẻ buôn người tàn ác. Kiều bị coi là một món hàng, bị cân đong, đo đếm, cò kè, ngã giá… Và sau đó, từ tay của Mã Giám Sinh, Kiều đã rơi vào tay Tú Bà, một mụ chủ lâu nổi tiếng. Kiều, một người con gái xinh đẹp, tài năng, sinh ra trong một gia đình trung lưu, với dòng dõi cao quý, không thể chấp nhận cuộc sống làm gái lầu xanh. Kiều phải chịu đựng những đòn tàn nhẫn của Tú Bà, và cuối cùng, bị bắt buộc trở thành một gái lầu xanh. Nàng phải chịu đựng nỗi đau và cay đắng, buộc lòng dấn thân vào cuộc sống đầy nhục nhã.

2. Vẻ ngoại hình đẹp

– Trong truyện “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, ta thấy Vũ Nương được mô tả là một người phụ nữ có ‘vẻ ngoại hình tốt đẹp’. Nguyễn Dữ không diễn tả cụ thể nhưng ta có thể hình dung ra vẻ đẹp thanh khiết, giản dị, thân thiện, dân dã của người phụ nữ nông thôn…

– Hình ảnh của người phụ nữ trở nên lấp lánh như nữ hoàng trong văn học, với vẻ đẹp hoàn mỹ. Một Thúy Vân quý phái, một Thúy Kiều tinh tế. Hai tiểu thư lấp lánh như những viên ngọc.

– Ngay cả những cô gái bình dân cũng toát lên vẻ đẹp gợi cảm. Trong tác phẩm “Bánh trôi nước” của nữ văn sĩ Hồ Xuân Hương, hiện lên hình ảnh người con gái ‘vừa trắng lại vừa tròn’, một người có hình dáng đầy đặn, tròn trịa. Đó là vẻ đẹp tự nhiên, dân dã, không cần chăm sóc mà vẫn mộc mạc, tự nhiên nhưng không kém phần quyến rũ với làn da trắng mịn. Đó là vẻ đẹp của người phụ nữ lao động hay làm nông, mạnh mẽ trong làng quê.

– Hồ Xuân Hương luôn tôn vinh và khẳng định vẻ đẹp của thân thể người phụ nữ. Cách mô tả của bà thuộc vào loại độc đáo nhất của thời đại. Bà chú trọng vào những bộ phận của cơ thể người thường được che giấu. Những bộ phận này thường được tránh xa trong văn học thời đại. Riêng Hồ Xuân Hương lại nhìn nhận rằng đó chính là một phần của vẻ đẹp thân thể của người phụ nữ. Cách miêu tả của bà cụ thể, không mơ hồ, trừu tượng:

Lược trúc kẹp trên mái tóc,Yếm hồng giãn dài qua lòng ngực.Đôi gò Bồng vẫn chưa hết sương,Một lạch Đào chưa mở cửa thông.

(Thiếu nữ nằm ngủ ban ngày)

Đây là sự thuần khiết vô tội, là sự trong trắng toàn diện. Cách miêu tả của nhà thơ không hề có chút lời lẽ trêu ghẹo, ngược lại thể hiện một thái độ vô cùng ân cần, trân trọng. Trong thời kỳ suy tàn của xã hội phong kiến, con người bị đè nén, bị chà đạp. Nhiều giá trị bị lẫn lộn, bị hoang mang. Nhà thơ giữ cho mình đôi mắt trong trẻo để nhìn thấy con người, nhìn thấy cuộc sống, để thấu hiểu hết mọi giá trị đẹp của con người. Chính vì thế mà thơ Xuân Hương mang lại giá trị nhân văn sâu sắc.

– Người phụ nữ được ca ngợi là phái đẹp. Ca dao cổ truyền đã mô tảo về vẻ đẹp của người phụ nữ nông thôn như sau:

Cổ tay em trắng như ngàCon mắt em nhìn như dao cauMiệng cười như hoa ngâuCái khăn đầu em giống như hoa sen

3. Nét đẹp tâm hồn

Nàng được trang bị những phẩm chất tốt đẹp theo tiêu chuẩn của người phụ nữ Việt Nam. Nàng luôn thể hiện sự ‘thùy mị nết na’, luôn coi trọng ‘bảo tồn khuôn phép’ trong đạo vợ chồng để bảo vệ hạnh phúc gia đình.

– Trong thơ của Hồ Xuân Hương, ta thấy được vẻ đẹp thực sự trong sáng của người phụ nữ xưa. Thông qua các hình tượng miêu tả về số phận bấp bênh, cay đắng của phụ nữ như ‘chiếc bánh trôi’ ‘bảy nổi ba chìm’; hoặc quả mít ‘vỏ xù xì’; con ốc nhồi ‘đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi’… nhà thơ luôn tôn vinh cái đẹp bên trong, cái đẹp tâm hồn của họ. Quả mít dù ‘vỏ xù xì’ nhưng ‘múi dày’. Trong bài Bánh Trôi Nước, nhà thơ đã ca ngợi, tôn vinh phẩm chất kiên nhẫn của người phụ nữ. Dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, họ vẫn giữ vững tấm lòng kiên trì:

Rắn nát dù bị vặn vẹo tay,Mà em vẫn giữ tấm lòng kiên nhẫn

(Bánh Trôi Nước)

Mặc dù số phận của người phụ nữ không thể định đoạt, lênh đênh giữa cuộc đời, nhưng họ không từ bỏ, vẫn giữ vững sự trung thành, mạnh mẽ, không thay đổi với tình yêu. Một câu nói thể hiện lòng tự hào về phẩm chất trung thành của người phụ nữ.

– Bài Mời Trầu Lại là cái nhìn sâu sắc về vẻ đẹp của khát vọng sống.

Quả cau nhỏ bé, miếng trầu hôi,Này của Xuân Hương mới thấm vào lòng.Chỉ khi duyên gắn kết, thì thấm đượm,Ðừng xanh như lá, bạc như vôi.

Như nhiều cô gái khác, Xuân Hương cũng ao ước có một tình yêu vững bền, sâu đậm. Nàng mong mỏi mở lòng đón nhận tình yêu nồng thắm từ người tri kỷ, từ cuộc sống. Xuân Hương chờ đợi hồi hộp. Nhưng thời gian trôi qua, mùa xuân không quay về, nhà thơ dần nhận ra cái đắng của con người và cuộc đời, sự hẩm hiu của số phận.

0 ( 0 bình chọn )

Tìm Hiểu Lịch Sử Quận Cầu Giấy: Hành Trình Phát Triển và Di Sản Văn Hóa

https://timhieulichsuquancaugiay.edu.vn
Khám phá lịch sử quận Cầu Giấy qua các thời kỳ từ xưa đến nay. Tìm hiểu những di sản văn hóa, danh lam thắng cảnh và câu chuyện độc đáo giúp bạn hiểu sâu hơn về một phần lịch sử Hà Nội

Ý kiến bạn đọc (0)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết liên quan

Bài viết mới

Xem thêm